CẢM ƠN

KHÔNG THỂ KHÔNG NÓI LỜI CẢM ƠN:

  • Cảm ơn Ơn Trên:

UNIVERSE

Tôi không biết dùng từ ngữ gì để để gọi một Đấng, một lực siêu nhiên…mà các bạn cũng thường nói đến: Tạo hóa, Thượng Đế, Chúa Trời, Hóa Công, Thiêng Liêng…tôi tạm gọi là Ơn Trên. Một đấng đã tạo ra vũ trụ ( vô số các tinh cầu từ lớn không ngằn mé đến những cơ cấu vô cùng nhỏ như tế bào, nguyên tử…), tạo ra tất cả các luật biến dịch, hấp dẫn, nhân quả, tiến hóa, sinh diệt….tạo ra con người, vật và vô số loại chúng sinh…

Tôi nghĩ nhờ Ơn Trên mà tôi và các bạn hiện diện trên đời, nhờ Ngài tạo nên quả địa cầu chúng ta đang dẫm chân lên để sống, nhờ Ngài tôi và các bạn có ánh mặt Trời chiếu sáng, tạo ra các phản ứng sinh hóa, có bầu không khí để hít thở…

Riêng tôi, nhờ Ơn Trên tôi đã được sống trong hoàn cảnh: như lúc còn thơ ấu sống trong sự khó khăn, túng thiếu, cùng với cơ thể bẩm sinh ốm yếu, nhiều bệnh. Từ trong tôi có sự phấn đấu để chống lại bệnh. Cảm ơn Ngài đã cho tôi có duyên phận bước vào ngành Y.

  • Cảm ơn ba má:

bama

Tôi giật mình thức giấc viết những lời cảm ơn này. Nhớ hồi còn nhỏ khoảng 10 tuổi, tôi luôn bị bệnh có lẻ viêm họng, viêm phế quản… Má tôi thường dẩn tôi xuống bác sĩ Chiêu, tôi nhớ không lầm trên đường Nguyễn Trải quận 5. Tôi không thể quên được cảm giác ngồi trên cyclo đạp, bên ngoài trời mưa nặng hạt. Nhà tôi lúc ấy ở cầu Cây gỏ quận 6, người tôi thì sốt, ớn lạnh, bước xuống cyclo đạp vào nhà. tôi không quên Cảm giác đang ngồi trong xe ấm, khô ráo, bước ra ngoài đi vội vào nhà cũng không tránh khỏi những hạt mưa thấm ướt người. Nhớ chén cháo hột gà xịt tiêu cay má nấu, nhớ cảm giác ngồi ăn bánh tây lạt chấm sữa nước sôi… Nhớ ba tần tảo với chiếc taxi nuôi anh em tôi…

Bệnh hoài, lúc ấy thật là oải.  Bây giờ nhớ lại mới thấy đó là những kỷ niệm thời còn bé, mới thấy tình cảm của ba má mình.

Cảm ơn cha mẹ như chiếc cầu vàng cho tôi bước vào thế giới này. Cha mẹ đã nuôi dưỡng, dạy dỗ cho tôi, giúp tôi nên người.

  • Cảm ơn bệnh nhân:

patient

Cảm ơn bệnh nhân với những trăn trở về sức khỏe của họ. Cảm ơn sự giúp đở những bài thuốc của bệnh nhân trao cho tôi. Cảm ơn sự hồi đáp của bệnh nhân về những biện pháp điều trị mà tôi đang chia sẻ cho các bạn trên trang web này

Đó là những biện pháp chữa bệnh thật đơn giản vì ai cũng có thể thực hiện được, chỉ tốn một khoản chi phí rất nhỏ nhiều khi là không. Nhưng những phương cách này rất hiệu quả và hầu như không có tác dụng phụ vì trước đó có nhiều người đã cải thiện tốt về sức khỏe rồi.

Tôi có khoảng hơn vài chục bài viết. Mỗi bài là một kinh nghiệm điều trị, bắt nguồn từ bệnh của bản thân, của những bệnh nhân của tôi, từ những kiến thức thu thập ở sách vở, ở các thầy đã học, ở chính bệnh nhân. Để khởi đầu là ý nghĩ cơ chế của bệnh này ra sao và làm thế nào để giải quyết?

Sau đó tôi áp dụng cho chính mình có hiệu quả tốt rồi đem chia sẻ cho bệnh nhân. Mỗi bài viết tốn nhiều thời gian, có thể vài tháng, nhưng có thể vài năm. Số bài viết không nhiều nên tôi đăng lần lượt trung bình mỗi 2 tuần một bài. Nếu đăng bài nhanh hoặc đăng hết một lúc, thì cơ hội tôi gặp các bạn quá ngắn. Như vậy quá uổng phải không?

Những biện pháp giải quyết nhằm cải thiện sức khỏe không phân biệt Đông hay Tây vì bệnh tật có chia ra Đông Tây bao giờ đâu

Kính thưa các bạn, những phương cách giải quyết bệnh trên trang web này không phải riêng tôi tìm ra. Như đã nói trên, phải nhờ vào rất nhiều. Nhờ Ơn Trên tạo ra mọi vật, tạo ra tôi với nhiều yếu tố gia đình, bản thân yếu đuối nhiều bệnh. Từ những vấn nạn về bệnh tật của bệnh nhân. Nhờ những bài thuốc mà bệnh nhân trao tặng, hoặc những mẹo đơn giản từ Internet của nhiều tác giả. Thậm chí nhờ những câu, những từ tiếng Việt, nhờ 24 chữ cái, nhờ những hình ảnh minh họa từ bệnh nhân, từ trên mạng, nhờ sự phát minh ra mạng internet, máy tính, điện, nhờ con rễ lập nên trang web này cho tôi…tất cả. Ngạn ngữ có câu: “ không có gì mới lạ dưới ánh mặt trời ” theo tôi nghĩ rất đúng. Không phải riêng về mặt y khoa mà cả về hội họa , văn chương, kinh tế, khoa học, âm nhạc…cũng vậy phải không?

Tôi nghĩ, tất cả những gì có trên thế gian này giống như nguồn suối Ân Sủng kỳ vĩ tuôn chảy khắp nơi, trên tất cả mọi người, mọi vật để thành một thế giới với đầy đủ mà chúng ta đang sống…

Như trong truyện Tây du Ký, mỗi lần được đức Quán thế âm bồ tát giúp vượt qua một việc gì thì Tôn ngộ Không ngước mặt lên thinh không bái tạ. Để kết thúc cho lời trần tình này, trong âm thầm sâu thẳm, tôi xin làm động tác như Tôn hành Giả để nói lên LỜI CẢM ƠN, CẢM ƠN  tất cả.

taon

Leave a Comment