Mỗi lần thấy phải nhớ đến Tánh Thấy.
Mỗi lần nghe phải nhớ đến Tánh Nghe.
Mỗi lần ngửi phải nhớ đến Tánh Ngửi.
Mỗi lần xúc chạm phải nhớ đến Tánh Xúc Chạm.
Mỗi lần nghĩ suy…phải nhớ đến Tánh Biết.
Sắc Thanh Hương Vị Xúc Pháp cứ đến rồi đi, sinh diệt vô thường.
Nhưng những Tánh này thì luôn có mặt và không hề sinh diệt.
Như vậy tuy không cố gắng mà lúc nào ta cũng sống đời tỉnh thức.
Thân tặng BS Huỳnh Hải
Hoa thắm Hồng cây rực lối đi
Mùa Xuân về đó Ai mơ gì
…
Mùa Xuân xin mãi mùa Xuân đẹp
Trong vạn tâm hồn những bước đi
Cảm ơn bài thư bạn tặng. Thơ rất hay, tình cảm đẹp. Chúc bạn và gia quyến sức khỏe và an bình.